Thứ Ba, 21 tháng 4, 2015

Mẹ chồng tương lai xúi con trai bỏ vì con dâu không biết nấu ăn

ôi lao ra khỏi nhà chồng tương lai, vừa đi vừa khóc nức nở vì thấy mình không đáng bị nghe những lời lẽ như thế.

Ảnh minh họa
Tôi và anh yêu nhau được 1 năm. Hai đứa đều tính chuyện hôn nhân nên cả hai đã về ra mắt gia đình hai bên. Buổi đầu tiên tôi gặp gia đình anh lại là tại một nhà hàng, bữa tiệc nhân dịp sinh nhật anh.
Vì thế nên tôi không phải trải qua các thử thách nấu nướng của mẹ chồng tương lai, chưa rõ phong cách ăn uống, nề nếp gia đình anh như thế nào. Buổi gặp mặt diễn ra trong không khí vui vẻ.
Được một thời gian, có lần mẹ anh gọi tôi sang nhà ăn uống. Tất nhiên là tôi cần tham gia vào việc nấu nướng, chuẩn bị cho bữa ăn cho cả gia đình cùng mẹ anh.
Tôi là người ngoại tỉnh, 6 – 7 năm ở thành phố này tôi sống xa gia đình. Thời còn đi học ở kí túc xá của trường không có điều kiện nấu nướng. Đến khi đi làm do cần đầu tư thời gian để làm tốt hơn công việc đầy áp lực, tôi không nấu ăn mà chọn ăn ngoài hàng.
Mặc dù vậy thì những kiến thức nấu ăn cơ bản những ngày chung sống với gia đình tôi cũng đã tích lũy được và tiếp tục học hỏi thêm từ các tài liệu trên mạng.
Từ ngày quen anh tôi đọc về các món ăn nhiều hơn, tôi chuyển sang mua đồ dùng và nấu ăn vào bữa tối.
Lại nói về mẹ anh, bà quả thực là một người kỹ tính. Bà quan sát tôi từ cách nhặt rau, rửa rau, thái khoanh giò, chặt con gà luộc hay chế biến những món xào.
Tuổi trẻ như chúng tôi, bao nhiêu năm mải chuyện học hành công việc, không có thời gian đầu tư cho chuyện bếp núc, nên những kỹ năng về nấu nướng bị thiếu hụt là điều không tránh khỏi.
Chính mẹ anh cũng từng nói, hai đứa bận công việc, sau này chuyện nội trợ bác cũng rất thoải mái. Nói như vậy nhưng đến khi thực hiện lại khác. Tôi cảm nhận mẹ anh không vui vẻ, thậm chí có lần còn tỏ thái độ khó chịu những lần tôi sang nhà anh nấu nướng ăn uống.
Bà quá kỹ lưỡng, từ ngọn rau, miếng thịt, cái nồi này, cái chảo kia để nấu món gì. Mâm cơm bát gia vị chấm phải ra sao, các món ăn kết hợp bày biện như thế nào. Ngay đến những ngọn rau muống luộc cũng không thể xếp tùy tiện trên đĩa.
Nhà anh không chê tôi điểm gì: Nghề nghiệp, công việc, tính cách, thái độ. Yêu anh nên tôi chiều theo lời anh nói, thường xuyên đến nhà để tạo mối quan hệ tình cảm tốt với mẹ chồng tương lai. Tôi không bỏ qua ngày lễ nào mà không có quà cáp đầy đủ với gia đình anh. Tôi kính trọng bố mẹ anh và luôn lễ phép.
Bỗng một ngày, vào buổi trưa chủ nhật, khi tôi đang bày biện các món ăn ngoài phòng khách, lúc trở lại phòng bếp, tôi tình cờ nghe được mẹ anh nói nhỏ với con trai: Con H mẹ nghĩ con chỉ nên yêu chứ không thể cưới làm vợ. Mẹ không đồng ý vì nó không biết nấu ăn. Bao nhiêu năm mẹ nấu cho con trai mẹ những món ngon chuẩn mực, tuyệt vời như thế. Bây giờ con lấy nó về thì không thể có những bữa ăn ngon như mẹ đã làm cho cái gia đình này. Nên con hãy xem tìm lý do mà bỏ nó đi.
Tôi rụng rời chân tay. Tôi không thể tin vào những điều tai mình vừa nghe.Bao nhiêu công sức tôi bỏ ra xây dựng cho mối quan hệ này. Bao nhiêu món quà cho cả gia đình anh với tất cả sự chân thành. Tôi cũng không có điều gì bất kính với bà.
Vậy mà chỉ vì không thể nấu những món ăn đúng ý mẹ chồng tương lai lại bị bà khuyện con trai bỏ tôi. Bà đã quá cầu toàn mà không nghĩ cho cảm xúc của những người trong cuộc là chúng tôi. Để thỏa mãn lòng ích kỷ cá nhân của mình, bà sẵn sàng phá hủy một tình yêu mà chúng tôi đã dày công xây dựng.
Tôi chưa biết anh sẽ quyết định ra sao, nhưng câu chuyện nghe được khiến tôi không còn đủ bình tĩnh để có thể ở lại dùng bữa cùng gia đình anh. Tôi xin phép mẹ anh ra về vì có việc gấp của công ty. Anh cũng hỏi tôi có cần anh giúp gì không nhưng tôi không muốn ở bên anh lúc này nữa.

Tôi lao ra khỏi nhà chồng tương lai, vừa đi vừa khóc nức nở vì thấy mình không đáng bị nghe những lời lẽ như thế. Tôi không nghĩ sau bao nhiêu nỗ lực của mình để xây dựng tình yêu, mối quan hệ với nhà chồng tương lai, để rồi lại nhận lấy những lời cay đắng. Tôi chưa biết mình có nên tiếp tục tình yêu này hay không bởi mối quan hệ nào muốn tồn tại cũng phải dựa trên sự tôn trọng. Tôi thấy mình bị tổn thương ghê gớm.